Khói lửa ngập thôn xã huyện Văn Giang trong vụ cưỡng chiếm đất dân, 24-4-2012 |
Xem và nghe các tin tức về vụ cưỡng chế thực hiện thu hồi đất
cho dự án Ecopark ở Văn Giang, tôi không thể nén được trong lòng sự căm giận và
nỗi hãi hùng. Căm giận vì không thể chấp nhận nhà nước của dân, do dân, vì dân
lại hành xử với dân như vậy, hãi hùng vì thấy rằng hệ thống chính trị nước ta
đã có được trong tay lực lượng vũ trang sẵn sàng thực hiện lệnh trấn áp như vậy
đối với dân.
Dù sao tôi cũng vẫn phải thầm cảm ơn trời đất là đã không xảy
ra đổ máu. Bởi vì nếu điều đó xảy ra, rồi nếu tình hình vuột ra ngoài mọi sự kiềm
chế có thể, hoặc một sự khiêu khích nào đó cố ý hủy hoại sự kiềm chế có thể, rồi
lan truyền trong cả nước, nhất là báo chí cho biết từ sau sự kiện Đoàn Văn Vươn
tình trạng khiếu kiện đất đai của nông dân ngày càng căng thẳng và đang tiếp diễn
ở nhiều nơi …, như vậy đất nước này sẽ đi về đâu? Trong khi đó quá trình phát
triển kết cấu hạ tầng, công nghiệp hóa và đô thị hóa của đất nước chắc chắn sẽ
còn đòi hỏi phải chuyển đổi tiếp một khối lượng rất lớn đất đai của nông dân
cho sự phát triển này.
Việc huy động một lực lượng lớn (có người nói khoảng 500, có
người nói khoảng 1000) công an vũ trang, các lực lượng không quân phục khác, một
khối lượng lớn xe cộ, sử dụng cả vũ khí dù không gây sát thương để trấn áp dân
cho mục đích cưỡng chế, lại xảy ra ngay sát thủ đô Hà Nội, báo động một chiều
hướng phát triển vô cùng nguy hiểm cho đất nước, nhất thiết phải tìm cách ngăn
chặn.
Đại diện chính quyền Văn Giang nói họ đã đền bù với giá cao
nhất và làm đúng Luật, báo Người Cao tuổi nói cưỡng chế như vậy là trái Luật,
người dân tại chỗ có đất bị cưỡng chế thì tố cáo chính quyền tham nhũng và cướp
ruộng đất của họ. Vụ cưỡng chế đã thực thi xong, nhưng lòng dân tại chỗ chắc chắn
không xong, lòng dân cả nước chắc chắn không yên.
Với tư cách là công dân và là đảng viên, tôi khẩn thiết yêu
cầu các cơ quan trách nhiệm hữu quan cao nhất của Đảng, Quốc hội, Chính phủ cử
những người có phẩm chất và năng lực với tính cách là các đại diện của mình về
họp công khai với toàn thể các hộ dân các xã ở Văn Giang có đất đai bị thu hồi
trong vụ cưỡng chế này để tìm hiểu tại chỗ sự việc. Các đại diện này vừa chứng
kiến, vừa cùng tham gia với các hộ dân liên quan này đối chất trực tiếp với đại
diện chính quyền Hưng Yên – Văn Giang, để tất cả các bên cùng nhau tìm ra đúng,
sai, những kết luận hay quyết định cần rút ra. Cuộc họp này cần có đại diện các
báo chí cả nước tham dự và được loan tải trung thực, đầy đủ cho cả nước biết, cả
nước cùng rút kinh nghiệm.
Một cuộc họp như thế nên làm ngay.
Chỉ có làm như thế, mới phòng ngừa được hiểm họa.
Chỉ có làm như thế, mới hy vọng bước đầu vãn hồi được lòng
dân đối với chế độ chính trị của đất nước mà chính người dân nước này đã không
tiếc xương máu hy sinh vì nó, trong đó có nhân dân Văn Giang.
Ngoài ra, muốn hay không, sự kiện cưỡng chế bằng bạo lực vừa
qua như vậy ở Văn Giang là một thách thức trực tiếp đối với nghị quyết Hội nghị
Trung ương 4.
N.T.
Hà Nội, ngày 26-04-2012
nguồn: BaSamNews
Ông Trung, tôi hiểu được tình cảm và niềm tin của ông vào đảng Cộng Sản Việt Nam, vì chính ông cũng là đảng viên của nó.
Trả lờiXóaTôi dám đánh cuộc 100 ăn 1 với ông là trong "phi vụ" này sẽ không có một quan chức hay ban bệ nào của đảng vào cuộc đâu.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là người đã bật đèn xanh cho dự án Ecopark và phê chuẩn cho công ty Việt Hưng làm chủ đầu tư.
Nguyễn Thanh Phượng, con gái Nguyễn Tấn Dũng, là chủ tịch hội đồng quản trị của Công ty Cổ Phần Chứng Khoán Bản Việt.
Then chốt của vấn đề nằm ở đây: Công ty Việt Hưng là đối tác CHIẾN LƯỢC QUAN TRỌNG của Công ty Chứng Khoán Bản Việt.
Những lời kêu gọi của Bác Nguyễn Trung rất đáng quý trọng nhưng tôi e là nhà nước sẽ không nghe lời Bác đâu, vì sự cưởng chế nầy không phải là lần đầu tiên xảy ra tại nước ta.
Trả lờiXóaNhững sự cưởng chế vô nhân đạo nầy đã được giới truyền thông quốc tế loan tải rộng rải và rồi dần dần thì không còn công ty ngoại quốc nào mua đất đai hay là đầu tư tại Việt Nam nữa. Và khi mà nhà nước nhận thức sai lầm thì sẽ là đã quá trể nải muộn màng.