Sau hội nghị 6, đúng lý phải có ai đó ra đi. Nhưng không một ai. Lòng tin và sự kiên nhẫn của dân đã đến hạn cùng.
Chẳng lẽ để tình hình đất nước, kinh tế như thế, tình hình nội tại đảng như thế mà không có một ai phải chịu trách nhiệm? Không thể chấp nhận một thứ trách nhiệm tập thể chung chung. Trách nhiệm tập thể là thứ vô trách nhiệm.
Kinh tế tụt dốc, bấn loạn, nát bươm- Trách
nhiệm thuộc về Thủ tướng.
Chính trị rối loạn, mất đoàn kết, chiến dịch
ra quân tắm rửa rầm rộ với mục tiêu “bắt sâu” diệt bầy “lợi ích nhóm” của đảng
chẳng đem lại kết quả gì- Trách nhiệm thuộc về Tổng Bí thư.
Không làm được thì phải nghỉ. Cảm thấy bất
lực thì tránh sang bên nhường cho người khác, đội ngũ khác.
Không thể cứ mãi ra rả hô hào tái cấu trúc
nhưng chẳng biết tái cái gì và tái ra sao. Không thể cứ mãi như ông già quê,
vục đầu vào bếp thổi lửa nhóm lò mà mong xây dựng chỉnh đốn đảng được.
Để cứu vãn tình hình kinh tế và chính trị lúc
này, chỉ có một cách: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
phải ra đi.
Chỉ có đảng CS mới tham quyền, ngồi lỳ, ở các nước Dân chủ dân họ đuổi xuống.
Trả lờiXóa