Người
bán sách
Một người Sài Gòn vừa bị công an tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi :
- Tại sao anh bị vào tù ?
- Tôi là nhân viên bán hàng ở một tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Đỗ Mười.
- Như vậy có gì đáng bị tù đâu? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù?
- Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Đỗ Mười cuốn "Thằng Ngốc" của Dostoevski.
- Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn "Thằng Ngốc" đó đi.
- Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấy.
- Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu?
- Nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách "Gia Đình Bất Hạnh".
- Rồi sau đó ra sao ?
- Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam.
- Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không?
- Có mới chết chứ! Tôi lại sơ ý để cuốn "Alibaba và 40 tên cướp" dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam.
- Thế nên, anh bị họ đưa vào đây?
- Chưa, sau khi đút lót ít tiền, tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình "Cụ Hồ" vào đó.
- Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây?
- Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách "Tên Trùm Mafia" dưới chân dung "bác".
Một người Sài Gòn vừa bị công an tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi :
- Tại sao anh bị vào tù ?
- Tôi là nhân viên bán hàng ở một tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Đỗ Mười.
- Như vậy có gì đáng bị tù đâu? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù?
- Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Đỗ Mười cuốn "Thằng Ngốc" của Dostoevski.
- Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn "Thằng Ngốc" đó đi.
- Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấy.
- Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu?
- Nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách "Gia Đình Bất Hạnh".
- Rồi sau đó ra sao ?
- Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam.
- Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không?
- Có mới chết chứ! Tôi lại sơ ý để cuốn "Alibaba và 40 tên cướp" dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam.
- Thế nên, anh bị họ đưa vào đây?
- Chưa, sau khi đút lót ít tiền, tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình "Cụ Hồ" vào đó.
- Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây?
- Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách "Tên Trùm Mafia" dưới chân dung "bác".
Người quan trọng
Đức Giáo Hoàng
vừa kết thúc chuyến nghỉ mát ở Hoa Kỳ và đang trên xe limousine tới sân bay. Vì
đã lâu lắm chưa được lái xe nên Ngài ngó trước ngó sau, thấy đường vắng hoe, bèn yêu cầu tài xế cho mình lái thử một lúc.
Tài xế ngoan ngoãn vâng lời và ngồi ra băng sau để Đức Giáo Hoàng cầm lái.
Đường vắng, xe tốt, Đức Giáo Hoàng hứng chí phóng đến 150
cây số một giờ nên bị cảnh sát giao thông chặn lại.
Người cảnh
sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong liền
giật mình, vội gọi điện yêu cầu được gặp
sếp gấp.
Anh ta báo
cáo:
-
Tôi
đang gặp một nhân vật tối quan trọng chạy quá tốc độ, không biết phải làm thế nào, xin trình sếp …
Sếp hỏi lại:
-
Ai
thế? Một Thượng Nghị Sĩ chăng?
-
Không!
Còn quan trọng hơn thế nữa.
-
Đó
là ngài Thống Đốc phải không?
-
Không!
Quan trọng hơn.
-
Tổng
Thống?
-
Không!
Quan trọng hơn
Đầu dây bên
kia mất bình tĩnh, la lớn:
-
Mẹ
kiếp! Quan trọng hơn cả Tổng Thống thì là ai mới được chứ?
Viên cảnh sát
lúng túng:
-
Dạ
thưa sếp, tôi không biết! Chỉ biết là Đức
Giáo Hoàng đang làm tài xế cho ông ta! …
Nghe đã quá!
Hồi Liên Xô
mới đổ, một anh này vào tiệm uống cà phê đòi xin một tờ báo Đảng.
-
Chúng
tôi dạo này không tích trữ báo Đảng nữa!
Vài phút
sau anh ta lại xin một tờ báo Đảng.
-
Dạo
này chúng tôi không còn có báo Đảng nữa!
Mười phút
sau anh ta lại hỏi xin một tờ báo Đảng.
Phục vụ
viên cáu tiết hét lên:
-
Tôi
đã nói mấy lần là bây giờ quán chúng tôi không chứa báo Đảng nữa sao anh cứ hỏi
mãi?
-
À,
tại câu đấy nghe đã quá. Xin cứ nhắc lại thêm vài lần nữa cho tôi nghe!
0 comments:
Đăng nhận xét