Thứ Hai tuần này ba Blogger Điếu
Cày Nguyễn văn Hải, Tạ thanh Tần và Phan thanh Hải đã bị kết án tổng cộng 39
năm tù trong đó 26 năm tù giam và 13 năm quản chế. Bản án man rợ và rừng rú đến
độ Thượng nghị sĩ Úc ông Ron Boswell phải ra nhận xét: " ... Việc bỏ tù
các bloggers này từ một phiên tòa kangaroo là một điểm đen tối mới cho quyền tự
do báo chí và nhân quyền ở Việt Nam..."
Kangaroo tiếng Việt gọi là đại
thử sinh sống khắp Úc châu. Chúng di chuyển bằng cách dùng hai chân sau làm bàn
đạp để nhảy như con cóc nhảy. Gọi là phiên tòa kangaroo nhằm diễn tả việc xử án
kiểu kangaroo nhảy, bỏ qua mọi nguyên tắc của “luật pháp” và “công lý”. Như
phiên tòa xử ba blogger quan tòa chẳng đưa ra được bằng chứng nào để khép tội,
mà làm sao có thể khép được tội “yêu nước” ?
Người Úc như ông Ron Boswell
thì luôn nghĩ đến luật pháp hay công lý, còn người Việt mình thì đã quá rõ ở
Việt Nam
làm gì có những thứ ấy. Còn nếu có đi nữa thì các thứ ấy không thể dùng cho các
blogger kẻ thù của chế độ. Ngày nay yêu nước là kẻ thù của chế độ, chả thế chỉ
mới hai tuần trước, ngày 12/9/2012, chính Nguyễn Tấn Dũng đã ban hành sắc lệnh
cho tòan “Đảng” thẳng tay xử lý các blogger chống “Đảng, Nhà nước và Thủ Tướng
”.
Bên trong hậu trường vụ án ba
blogger một bản án thật nặng đã được Bộ Chính Trị đảng Cộng sản duyệt sẵn với bốn
mục tiêu rõ ràng. Thứ nhất để dằn mặt những tiếng nói bất đồng đòi dân chủ tự
do, đòi yêu nước chống xâm lăng. Thứ hai là để tiêu diệt kẻ thù chế độ, nghe đâu
Nguyễn tấn Dũng đã ra lệnh giết trước báo cáo sau (tiền trảm hậu tấu) Quan làm
Báo, Dân Làm Báo, … Thứ ba là tuyên bố với thế lực thù địch Mỹ, Úc, Âu Châu “tự
do là cái con c… !”. Cuối cùng là món quà Nguyễn Tấn Dũng thay mặt Bộ chính trị
sang Tầu triều cống.
Những mục tiêu này lại như cái
boomerang dùng để đi săn của Thổ dân Úc, được Bộ chính trị đảng cộng sản ném ra
nhưng vì không biết dùng nên dội ngược làm bể đầu, làm sứt trán lắm kẻ. Thử xem
cái boomerang đã đập chế độ như thế nào qua chuyện “tự do là cái con c… !”.
Câu tuyên bố nói trên từ
miệng đảng viên Vũ Văn Hiển, trung tá công an, phó trưởng đồn công an phường 6
quận 3 và được anh Nguyễn Trí Dũng con blogger Điếu Cày kể lại.
Câu này thọat nghe hơi thô tục
nhưng nó lại bộc lộ một cách cụ thể chế độ xưa nay vẫn tự xưng là chế độ “… cái
con c… !”. Này nhá, Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa … Cái Con C…, Hạnh Phúc. Này
lời Hồ chí Minh dạy “Không Có Gì Quý Hơn … Cái Con C…”. Rồi sách báo, rồi văn kiện,
rồi tài liệu “Đảng” cái nào lại không có “cái con c…” nằm trong đó.
Nếu Hồ chí Minh sống dậy sẽ phải
vô cùng ngợi khen vì “Đảng ta” đã sản sinh đảng viên Vũ Văn Hiển một đỉnh cao
của trí tuệ lòai “Đảng”. Vì “tự do là cái con c… !” là một tư tưởng vĩ đại, phồn
thịnh và thực tiễn mà xưa nay “Bác” nghĩ mãi không ra, “Bác” cứ phải ráng tin
và bám theo tư tưởng của Mao, của Lenin, của Stalin và của các bậc đàn anh cộng
sản... Không chừng tư tưởng vĩ đại “tự do là cái con c…!” sẽ được đưa vào nền
văn học đặc trưng thời cộng sản.
Ngay khi tư tưởng “tự do là cái
con c…!” được phát ra thì nhiều nhà báo đã viết báo, nhà thơ đã làm thơ, người
người đua nhau diễn tả cảm tưởng của tư tưởng vô sản này. Xin giới thiệu bạn
đọc một bài thơ của tác giả Phạm Khánh Hòa:
Nhổ toẹt lên 2 chữ “TỰ DO”
“Tự do cái con c…”
Đã 67 năm tụi tao ngồi trên dải sơn hà chữ S
Đ… để đứa nào ăn nói lung tung,
Muốn chống tụi tao chỉ còn đường chết,
Nên khôn hồn câm nín phục tùng.
“Tự do cái con c…”
Bây không biết chính tụi tao là “đỉnh cao trí tuệ”,
Nói 2 là 1 , nói có thành không.
Sự thật ư, công lý ư, ở trên kia đầu súng,
Không thấy sao, máu đã chảy thành sông !
“Tự do cái con c…”
Hãy như đàn bò kia, lặng im mà gặm cỏ,
Rồi hết ngày tụi tao nhốt vào chuồng.
Có chỗ cho ăn, có nơi cho ngủ,
Tự do dân chủ làm gì có hơn không ?
“Tự do cái con c…”
Đã hơn một thế kỷ rồi mà sao ngu dữ !
Xem thử chế độ cộng sản nào mà có tự do ?
Đó chẳng qua chỉ là sản phẩm của mấy thằng tư bản,
Của tụi “diễn biến hòa bình”, “phản động” ngây thơ.
“Tự do cái con c…”
Tự do thật, chỉ là cái dành riêng cho tụi tao, loài tư bản đỏ,
Tự do làm giàu, tham nhũng, bán biển đất cho Tàu.
Tự do kết án, giam tù, thủ tiêu, tra tấn,
Tự do ra luật, làm hiến pháp và cai trị đất nước nầy cho đến mãi ngàn
sau.
Một lần nữa hãy nghe cho rõ :
“Tự do cái con c….”
Đến ngày thứ tư thì tòa án
thành phố Vinh lại tuyên án anh Đậu Văn Dương 42 tháng tù giam, anh Trần Hữu
Đức 39 tháng tù giam và anh Chu Mạnh Sơn 30 tháng tù giam về tội phát truyền
đơn kêu gọi tẩy chay bầu cử Quốc hội. Một Quốc Hội thật lạ lùng, hôm nay thì
cựu đại biểu (chị) Đặng Thị Hoàng Yến còn hôm trước thì đại biểu (em)
Đặng Thành Tâm, gửi đơn kêu cứu vì nhân viên của họ bị người lạ tự xưng
công an bắt và quấy nhiễu. Đại biểu mà còn bất lực như thế thì họ đại diện cho
ai ? Quả đúng là Quốc Hội của nước Cộng Hòa … Cái Con C… như thế tẩy chay là
phải, bầu với bán gì cho tốn ngân sách quốc gia.
Ừ đúng ra phải cám ơn Trung tá
công an nhà nước … Cái Con C… Vũ Văn Hiển đã đặt lại tên cho nhà nước do đảng cộng
sản Việt Nam
lập ra. Từ nay cứ thế mà gọi cái nhà nước này là nhà nước … Cái Con C…, Chủ
tịch … Cái Con C… Trương Tấn Sang, Thủ Tướng Cái Con C… Nguyễn Tấn Dũng, vân
vân và vân vân… Như thế nếu cộng sản sống thêm vài năm nữa, đến bầu cử Quốc Hội
“… Cái Con C...” lần tới, thì người người, nhà nhà, làng làng, … đã có khẩu
hiệu để rỉ tai nhau Bầu Cử Quốc Hội “… Cái Con C...”.
Và cũng để đừng quên xin
được lấy tựa đề cho bài viết là: Bầu Cử Quốc Hội “… Cái Con C...”
Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
27/9/2012
0 comments:
Đăng nhận xét