ĐƠN GỬI CÁC TỔ CHỨC QUỐC TẾ VÀ
THÔNG BÁO
ĐẾN TOÀN THỂ CỘNG ĐỒNG NHÂN LOẠI
YÊU CHUỘNG HÒA BÌNH
Việt Nam Ngày 11-4-2013
Kính gửi:
Hội đồng nhân quyền ( Liên hợp
Quốc)
Đồng kính gửi:
-Uỷ ban liên chính phủ về nhân
quyền (Asian)
-Chính phủ và quốc hội Hoa Kỳ
-Chính phủ và quốc hội cộng
đồng Châu Âu
-Chính phủ và quốc hội Anh Quốc
-Chính phủ và quốc hội Uc Đại
Lợi
-Chính phủ và Quốc Hội Gia -Nã-
Đại
-Chính phủ và quốc hội Tân Tây
Lan
-Human Ringhts watch ( Hoa Kỳ )
-Hiệp Hội Quốc Tế Nhân Quyền Đức
quốc
-Uỷ ban Nhân Quyền Việt Nam
-Các tổ chức Quốc Tế khác quan
tâm và liên quan đến Nhân Quyền tại Việt Nam
Trích yếu về việc công an Việt
Nam tấn công- hành hung- bắt cóc- cưỡng đoạt cướp tài sản riêng của công dân
Việt Nam
Tên tôi là: Bùi Thị Minh Hằng –
Giới tính: Nữ
Sinh ngày 20-07-1964
Quốc Tịch Việt Nam
Số điện thoại:+84 913 784 415
Địa chỉ email:
linhhonchunhat@gmail.com
Kính thưa các quý vị!
Việt Nam là một thành viên của
liên hợp quốc, do đó nếu nhà nước Việt Nam không đảm bảo an toàn cho công dân
Việt Nam thì chúng tôi cần thiết phải lên tiếng thông báo và kêu gọi đến Liên
hợp quốc. Đề nghị các quý vị cần tiến hành các biện pháp nhằm buộc nhà nước
cộng sản Việt Nam phải thực thi trách nhiệm đó . Trong trường hợp Việt Nam từ
chối hay lẩn tránh trách nhiệm thì thiết nghĩ Liên hợp Quốc cần thiết phải đưa
Việt Nam ra cộng đồng Quốc tế và thực thi áp dụng các biện pháp chế tài.
Liên tiếp trong thời gian dài
gần 2 năm qua. Sau một loạt hành vi bắt cóc giam cầm trái luật không đưa ra xét
xử đối với tôi : Bùi Thị Minh Hằng.
Trả tôi về dưới sức ép đấu tranh
của đồng bào trong nước và cộng đồng quốc tế. Nhưng công an Việt Nam liên tục
gây sức ép, khủng bố tinh thần. Thậm chí bắt cóc và cưỡng chiếm tài sản của
tôi. Điển hình là vụ bắt cóc tôi lúc 5h sáng ngày 1-7-2012 tại Ga SàiGòn. Họ
cưỡng bức tôi lên xe của họ, trong đó có ông Thường, an ninh Vũng Tàu, và 4 công
an thường phục khác... chở tôi đi lung tung trên đường 6 tiếng đồng hồ sau đó
thả tôi xuống trước cửa nhà trong tình cảnh xộc xệch vì bị xô đẩy. Họ tổ chức
quay phim chụp hình tôi không rõ với mục đích gì. Trong khi đó họ gọi điện chỉ
đạo một nhóm người khác trên SàiGòn (Tôi nghe họ trao đổi điện thoại) vào khách sạn tôi thuê ở để đi khám chữa bệnh đã 3 ngày tại địa chỉ : Nhà số 27 đường G phường 4 -
Quận 4. Và tại đó họ tự tiện lục lọi lấy
đi toàn bộ tài sản của tôi gồm máy tính laptop và rất nhiều tài sản cá nhân
khác có giá trị, cùng hộ chiếu, giấy tờ tùy thân của tôi và các con tôi. Cho
đến nay tôi đã đi đòi khắp nơi nhưng họ không trả lại những thứ họ cưỡng chiếm
bất hợp pháp ấy.
Tiếp đến ngày 24-9-2012 khi tôi
lên SàiGòn để tham dự phiên tòa xử những nhà báo tự do thì tiếp tục bị công an
SàiGòn đàn áp, tấn công, sau đó lại vẫn là ông Thường an ninh Vũng Tàu đẩy tôi
lên xe và bắt tôi về ngược Vũng Tàu.
Tại Vũng Tàu từ khi tôi được trả
tự do nhưng tôi liên tục bị người của lực lượng công an, an ninh Việt Nam khủng
bố, theo dõi, có hiện tượng người lạ mặt đổ xăng giữa đêm khuya vào nhà tôi. Đổ
chất thải dơ bẩn nhiều lần. Xong dù tôi làm đơn trình báo và đề nghị điều tra
nhưng công an đã không làm. Có nhiều bằng chứng cho thấy chính an ninh, công
an, thực hiện những việc này và đó là lý do tôi cho rằng họ cố tình không điều
tra những tố cáo của tôi.
Gần đây tôi trở ra Hà Nội để
thực hiện thúc đẩy việc thưa kiện của tôi đối với quan chức chính quyền Hà Nội, mà cụ thể là vụ kiện chủ tịch thành phố Hà Nội Nguyễn thế Thảo vì đã ký quyết
định oan sai bỏ tù tôi 5 tháng không qua xét xử, gây nhiều hậu quả nghiêm trọng
ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống gia đình tôi. Cụ thể là căn nhà, tài sản duy
nhất có giá trị của mẹ con tôi sau gần hết một đời gầy dựng đang có nguy cơ bị
ngân hàng tịch thu vì công việc làm ăn bị gián đoạn, thất thoát trong thời gian
nhà cầm quyền giam cầm tôi trái phép. Nhưng đã 1 năm qua tôi nộp đơn và thúc
giục mà tòa án Hà nội mới đây ngày 8-4-2013 mới thông báo tôi đến để nộp án phí
xét xử. Cũng trong ngày này tôi bị 1 nhóm người lạ mặt theo dõi, tấn công và
chỉ sau khi tôi hô "Cướp", 1 người trong bọn họ bị vây bắt, khi đó họ mới xác
nhận với những người dân bắt họ rằng họ là an ninh Việt Nam.
Ngay ngày hôm sau 9-4-2013 thì
họ tiếp tục cho người đến tận cơ quan Nguyễn Chí Đức, một người quen biết từng
đi biểu tình chống Trung Quốc cùng tôi từ 2011. Người thanh niên từng bị đại úy
công an tên Minh đạp vào mặt khi anh này bị đàn áp, bắt bớ. Và tại cổng cơ quan, người trong
bọn họ trình thẻ cho bảo vệ biết anh ta là công an Hà Nội. Sau đó nhóm người
này đã tấn công Nguyễn Chí Đức khiến anh ta mang thương tích rất nặng hiện đang
còn nằm điều trị (Thông tin và hình ảnh tại các trang mạng và nhiều hãng thông
tấn đã đưa).
Theo tuyên bố Quốc Tế về nhân
quyền 1948, Công ước quốc tế về dân sự 1966 mà
Việt Nam cam kết tham gia về các quyền con người thì ở Việt Nam hoàn toàn họ
không tôn trọng những cam kết này với ngay chính công dân của họ.
Nhà cầm quyền ngang nhiên chà
đạp lên những quyền con người cơ bản nhất của người dân. Lãnh đạo có quyền hành
thì cố tình làm sai luật pháp, bắt người tùy tiện và riêng trường hợp công
an,an ninh lạm quyền tấn công người dân, thậm chí gây chết người không còn là
chuyện cá biệt mà càng ngày càng phổ biến, gia tăng một cách bất chấp luật
pháp. Khắp nơi công an vi phạm pháp luật khi thực thi nhiệm vụ và thậm chí họ
trở thành những kẻ cướp, côn đồ như những gì họ đã và đang làm với tôi và rất
nhiều người.
Việc họ nhằm vào tôi chắc chắn
không dừng lại tại đây. Vì theo tôi nghĩ rằng họ có thể cướp đi tính mạng và an
ninh thân thể tôi khi tôi vẫn quyết tâm theo đuổi vụ kiện để đòi công lý và đưa
mọi việc ra ánh sáng. Lúc này tôi thật sự lo ngại cho tính mạng tôi trước tình
hình khủng bố trắng trợn của lực lượng công an của nhà cầm quyền sai phạm vì
muốn bưng bít những điều đó họ có thể ra tay trừ khử tôi.
Thưa các Qúy vị!
Công dân của một nước là thành
viên Liên hợp quốc thì đương nhiên ngoài việc được hưởng quyền của nước sở tại
chúng tôi cũng được hưởng sự bảo vệ của chính các tổ chức thuộc Liên hợp quốc.
Vì vậy tôi viết đơn này kêu cứu
và tha thiết đề nghị các cơ quan chức năng thuộc liên hợp quốc cần có biện pháp
cấp thiết ngăn chặn mọi hành động chống lại công dân, chống lại nhân loại của
nhà cầm quyền Việt Nam.
Nhà cầm quyền Việt Nam phải chịu
hoàn toàn trách nhiệm trước cộng đồng Quốc Tế về việc không có biện pháp bảo vệ
cho chính công dân của mình.
Kinh nghiệm và bài học xương máu
trên thế giới cho thấy. Các vụ bạo động đẫm máu bắt nguồn từ những sự việc bất
công trong xã hội.
Đây cũng là lời cảnh báo cho
những nhà lãnh đạo tại Việt Nam.
Trân trọng khẩn báo và kính
chào!
Công dân Việt Nam:
Bùi Thị Minh Hằng
https://www.facebook.com/bui.hang1
0 comments:
Đăng nhận xét