Ts Phạm Chí Dũng |
Dưới đây là bài tóm tắt tham luận tại
Hội thảo “Trách nhiệm của Việt Nam
trong vai trò thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc” ngày 4/2/2014, bên
cạnh cuộc Kiểm điểm định kỳ phổ quát về nhân quyền Việt Nam diễn ra tại
Geneve ngày tháng 5/2/2014.
Toàn bài tham luận nằm ở cuối bài này.
***
Tác
giả tham luận: Nhà báo độc lập, Tiến sĩ Phạm Chí Dũng – Việt Nam
Vai
trò của các NGO nhằm thúc đẩy nhân quyền cho Việt Nam
--------------------------------------
I.
Người dân đang cần gì?
Vào
mùa hè năma 2013, lần đầu tiên đã diễn ra vụ cáo buộc của tổ chức phi chính phủ
lớn thứ hai trên thế giới - Global Witness - đối với Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai
về những khuất tất của tập đoàn này liên quan đến đất đai, môi trường và điều
kiện sống của nông dân ở Campuchia. Sau đó, có những dấu hiệu cho thấy Hoàng
Anh Gia Lai đã phải xem xét một cách cẩn trọng hơn nhiều những dự án mà họ đang
tiến hành ở Campuchia và Lào để bớt bị dư luận phản ứng.
Vụ
việc trên là một bằng chứng sống động nhất cho thấy vai trò của các NGO quốc tế
quan trọng
đến thế nào trong việc tạo nên những tác động nhằm gìn giữ môi sinh và môi trường.
đến thế nào trong việc tạo nên những tác động nhằm gìn giữ môi sinh và môi trường.
Nhưng
điều hoàn toàn đáng tiếc là cho đến nay và sau gần một phần tư thế kỷ mở cửa
kinh tế, vai trò của các NGO quốc tế có văn phòng ở Việt Nam vẫn khá mờ
nhạt. Nhiều vấn đề và vấn nạn về đất đai, môi trường, lao động, trẻ em người
già và phụ nữ đã không được chú tâm một cách đầy đủ và sâu sắc. Trong khi đó,
đã hoàn toàn vắng bóng các NGO trong nước (còn gọi là NGO địa phương).
Thu
hồi đất và xung đột đất đai luôn lại là tiêu điểm nóng bỏng trong đời sống xã hội
ở Việt Nam.
Có hàng ngàn ví dụ tiêu cực về việc doanh nghiệp và các nhóm lợi ích bất động sản
chiếm đoạt đất đai của người dân trong hai mươi năm qua ở Việt Nam theo cách
thu hồi đất không thỏa đáng, trái pháp luật và sau này là bất chấp đạo lý đối với
nông dân. Não trạng lợi ích của các nhóm đầu cơ bất động sản đã mau chóng chuyển
từ tâm lý tham lam kềm chế sang tham lam quyết liệt và bất chấp.
Tất
cả những mâu thuẫn đó đã tích tụ đủ dày để biến thành ý thức phản kháng của một
bộ phận nông dân bị mất đất, biến họ thành dân oan và tạo nên mối xung khắc, dẫn
tới xung đột với giới quan chức chính quyền tại nhiều địa phương. Tại Việt Nam, mỗi năm có
hàng chục ngàn cuộc biểu thị phản ứng, phản kháng của các cá nhân và tập thể
nông dân, so với con số hàng trăm ngàn cuộc ở Trung Quốc. Cũng cho tới nay, ước
tính tầng lớp dân oan đất đai ở Việt Nam phải lên đến ít nhất 3-4 triệu
người - tương đương với số lượng đảng viên trong đảng cầm quyền.
Gần
như toàn bộ những câu chuyện thương tâm xã hội đều bắt nguồn từ thái độ và cách
hành xử vô cảm, vô lương tâm của chính quyền các cấp. Quá nhiều khổ nạn
về đất đai, lao động, môi trường cho thấy vẫn chưa có một cải thiện đáng kể nào
được chính quyền thực tâm thực hiện.
II. Xã hội dân sự ở Việt Nam: phương châm và độ chín muồi:
* Phương châm nào?
Với
sứ mệnh được mặc định của mình, xã hội dân sự chỉ nhằm làm cho chính quyền nhận
ra được những sai lầm trong chính sách và quá trình thực hiện chính sách, từ đó
tiến hành hủy bỏ hoặc điều chỉnh những chính sách, nhân sự thực hiện.
Ôn
hòa, bất bạo động, tránh đổ máu là những đặc trưng trong phương pháp hoạt động
của xã hội dân sự và các phong trào dân sự.
* Ảnh hưởng đối ngoại đối với sự hình thành xã hội dân sự ở Việt Nam:
Hiển
nhiên là giai đoạn đầu của xã hội dân sự đang diễn ra ở Việt Nam, trong bối
cảnh nhà nước này đang dần phải chấp nhận những giá trị phổ quát về nhân sinh,
nhân quyền và dân chủ của cộng đồng quốc tế. Cũng có những tín hiệu cho thấy một
số quan chức cao cấp nào đó của đảng và chính quyền đang có xu hướng âm thầm
“xoay trục” sang phương Tây và dần chấp nhận đường hướng một mô hình xã hội dân
sự trong tương lai cho Việt Nam.
III. Dự báo những diễn biến chủ lưu ở Việt Nam năm 2014:
Dự
báo tổng quan, năm 2014 sẽ chứng kiến 5 diễn biến chủ lưu ở Việt Nam:
(1)
2014 là năm đầu tiên của một chu kỳ khủng hoảng ngân hàng, bắt đầu từ sự đổ vỡ
của vài ngân hàng hạng trung và có thể dẫn đến sụp đổ dây chuyền trong ít nhất
50% số ngân hàng hiện hữu trong vài năm sau đó, dẫn đến khủng hoảng gần như
toàn bộ nền kinh tế. Chu kỳ khủng hoảng kinh tế
có thể lên đến cao điểm vào năm 2016 - 2017 và trở thành sóng nhấn cuối cùng đối
với con thuyền chính trị bươm rách. Đây là diễn biến quan yếu nhất.
(2) Bất ổn xã hội và phản kháng dân chúng sẽ tăng cao về số lượng, quy mô, tạo
nên áp lực lớn đối với chính thể và nằm trong giai đoạn đầu của một cuộc khủng
hoảng xã hội trong những năm sau. Xu hướng này sẽ mau chóng biến thành xu thế ở
rất nhiều địa phương, liên quan đến đất đai, môi trường, quan hệ giữa người dân
và nhân viên công lực, nạn tham nhũng… Sẽ xuất hiện nhiều hội nhóm độc lập của
người dân như những tiền đề của xã hội dân sự.
(3)
Bước khởi động cho cuộc tranh đua chính trị chuẩn bị cho đại hội đảng thứ 12, đặc
biệt là vị trí tổng bí thư đảng và vai trò thủ tướng, kể cả vấn đề “hậu chuyển
tiếp” cho một mô hình chính trị mới.
(4)
Xu hướng và lực lượng gần gũi với phương Tây sẽ rõ nét và chiếm ưu thế hơn
trong nội bộ đảng. Nếu thành công trong hai năm 2014 - 2015, xu hướng này sẽ
chuyển thành xu thế vào các năm 2016 - 2017 và có thể tạo nên một sự thay đổi lớn
về bản chất chế độ chính trị.
(5)
Hoạt động dân chủ gia tăng đáng kể về số lượng hội nhóm, nhưng bị hạn chế về
nguồn nhân lực và thiếu tính trực tiếp với nhu cầu dân sinh nên không thu hút
được số đông quần chúng. Chỉ một bộ phận nhỏ trong số các nhóm dân chủ hoạt động
có tính thực chất và đạt được thành công ở mức độ khiêm tốn.
IV. Hành động của xã hội dân sự:
Trong
giai đoạn đầu của xã hội dân sự, một số hành động cần được ưu tiên triển khai
là:
Nhóm
hành động chính trị - xã hội: lên tiếng bảo vệ chủ quyền biển đảo, hạn chế sự
phụ thuộc của nền kinh tế và chính trị Việt Nam vào Trung Quốc; phản biện chống
tham nhũng và các nhóm lợi ích, nhóm thân hữu; thúc đẩy Quốc hội sớm ban hành
Luật biểu tình, Luật lập hội, Luật trưng cầu dân ý; thúc đẩy tiếng nói của trí
thức độc lập tại Quốc hội; thúc đẩy tính hợp hiến và hợp pháp hóa của quyền tự
do ngôn luận, tự do báo chí và tự do tôn giáo; phản biện đối với các điều luật
chính trị hóa hành vi phản phản biện như điều 79, 87, 88, 258 trong Bộ luật
hình sự; phản biện đối với điều kiện giam giữ phạm nhân trong các trại giam; hỗ
trợ tinh thần và vật chất cho các gia đình có người bị giam giữ, liên quan đến
yếu tố chính trị…
Nhóm
hành động kinh tế - xã hội: bảo vệ quyền lợi của nông dân trước hành vi trưng
thu đất đai bất hợp pháp và vô lối; phản biện đối với chủ đề sở hữu trong Luật
đất đai và cơ chế thu hồi đất đối với các dự án kinh tế - xã hội; bảo vệ quyền
lợi của công nhân và thị dân về điều kiện làm việc và an sinh xã hội; đấu tranh
chống tác động tiêu cực của một số doanh nghiệp đối với môi trường tự nhiên…
Thái
độ lên tiếng của phong trào dân sự cũng không thể bỏ qua việc phản biện đối với
một số vấn đề kinh tế gay gắt như nợ công quốc gia; nợ và nợ xấu; tính độc quyền
của kinh tế quốc doanh và một số tập đoàn; ngân hàng; các thị trường đầu cơ như
vàng, bất động sản; những ngành có liên quan mật thiết đến người tiêu dùng như
điện, xăng dầu, nước…
Và
để tự nâng mình lên, các phong trào dân sự cũng phải phản biện với chính những
tiếng nói phản biện thiếu tinh thần xây dựng và đoàn kết trong giới hoạt động
dân chủ ở Việt Nam
và hải ngoại.
Trước
mắt hoạt động của phong trào dân sự cần nhích thêm một bước: không chỉ là diễn
đàn trên mạng, mà phải hình thành các nhóm công khai trong đời sống theo phương
châm ôn hòa, bất bạo động.
Ngay
từ bây giờ, đang rất cần đến một sự kết nối có tính thành tâm, hữu dụng và bài
bản giữa các nhóm trí thức phản biện độc lập, trí thức trong đảng với các nhóm
dân sự tiêu biểu của nông dân, công nhân, tiểu thương, sinh viên, tín đồ tôn
giáo trong nước, cùng khối trí thức và kiều bào Việt Nam ở nước ngoài.
V. Những đề nghị với các NGO quốc tế:
Dân
sinh và môi trường luôn là những tiêu chí đấu tranh rất quan trọng của phong
trào dân sự trên thế giới.
Tham
luận này xin nêu ra một đề nghị ban đầu với các NGO quốc tế: cần thành lập mạng
lưới NGO quốc tế và NGO Việt Nam.
Mạng
lưới này nhằm tiến hành một số hoạt động như:
-
Tổ chức nghiên cứu các dự án xã hội, thể chế. Trước mắt cần tổ chức nghiên cứu
đề tài về xã hội dân sự ở Việt Nam
để chuẩn bị cho tương lai.
-
Tổ chức truyền thông: đào tạo người viết và cách thức làm báo.
-
Can thiệp, tác động các vấn đề về nhân quyền. Trước mắt, cần can thiệp, tác động
về chủ đề đất đai, môi trường, nghiệp đoàn lao động, cải thiện chế độ lao tù. Cần
thí điểm một số trường hợp cụ thể tại một số địa phương.
-
Tổ chức đào tạo diễn giả, thông tín viên để chuyển tải thông tin từ trong nước
ra quốc tế.
Kèm đây là toàn bài tham luận của Ts Phạm Chí Dũng:
0 comments:
Đăng nhận xét