về Nhân quyền và
các tù nhân lương tâm
của Hội Đồng Liên Tôn tại Việt Nam
Kính gởi:
- Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và
ngoài nước,
- Quý Chức sắc và Tín đồ thuộc mọi Tôn giáo,
- Nhà cầm quyền nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa
Việt Nam.
Đồng
kính gởi:
- Các Thân hữu Quốc tế tại các Quốc gia dân
chủ.
Đồng
bào Việt Nam dù ở bất cứ nơi đâu đều đang sống trong bầu không khí Xuân Giáp
Ngọ và đang hướng về Quê cha Đất tổ với bao niềm vui lẫn nỗi buồn, hy vọng lẫn lo
âu, ước nguyện lẫn hành động cho một Đất
nước và Dân tộc vốn hiện có vô số vấn đề nan giải và khủng hoảng trầm trọng.
Chúng tôi, các thành viên của Hội đồng Liên tôn tại Việt Nam, cũng chung các tâm
tình đó và xin đưa ra Bản lên tiếng đầu Xuân về Nhân quyền và các Tù nhân lương
tâm.
I- Về nhân quyền
Nước
Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã thừa nhận Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền
khi gia nhập Liên Hiệp Quốc năm 1977, đã ký nhận hai Công ước Quốc tế Nhân
quyền
năm 1982. Mới đây, ngày 12-11-2013, Việt Nam lại được ngồi vào ghế Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc. Đến ngày 28-11-2013, Quốc hội lại thông qua Hiến pháp mới trong đó dành nguyên cả chương II (từ điều 14 đến điều 49) để nói về quyền công dân và quyền con người. Ngoài ra, hôm 07-11-2013, VN đã trở nên thành viên mới nhất của Công ước Liên Hiệp Quốc chống Tra tấn; tiếp đó, nhà cầm quyền đã quyết định chọn ngày 09 tháng 11 hàng năm làm Ngày Pháp luật Việt Nam và mới đây, hôm 05-02-2014, tại Geneve Thụy Sĩ, nhân cuộc Kiểm điểm Định kỳ Toàn cầu lần thứ hai, phái đoàn nhà nước VN đã đưa ra trước thế giới một hình ảnh hết sức tích cực và sáng đẹp trên lý thuyết lẫn thực tế về tình hình nhân quyền tại Việt Nam.
năm 1982. Mới đây, ngày 12-11-2013, Việt Nam lại được ngồi vào ghế Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc. Đến ngày 28-11-2013, Quốc hội lại thông qua Hiến pháp mới trong đó dành nguyên cả chương II (từ điều 14 đến điều 49) để nói về quyền công dân và quyền con người. Ngoài ra, hôm 07-11-2013, VN đã trở nên thành viên mới nhất của Công ước Liên Hiệp Quốc chống Tra tấn; tiếp đó, nhà cầm quyền đã quyết định chọn ngày 09 tháng 11 hàng năm làm Ngày Pháp luật Việt Nam và mới đây, hôm 05-02-2014, tại Geneve Thụy Sĩ, nhân cuộc Kiểm điểm Định kỳ Toàn cầu lần thứ hai, phái đoàn nhà nước VN đã đưa ra trước thế giới một hình ảnh hết sức tích cực và sáng đẹp trên lý thuyết lẫn thực tế về tình hình nhân quyền tại Việt Nam.
Thế
nhưng, trái ngược với bao cam kết và trình bày giấy trắng mực đen trước quốc
dân và quốc tế như thế, các nhân quyền ngày càng bị nhà cầm quyền Cộng sản Việt
Nam chà đạp.
1-
Trước hết về quyền được sống, Việt Nam vẫn tiếp tục ra án tử hình đối
với nhiều loại tội phạm và gần đây đã tuyên một loạt án tử gây xôn xao dư luận
đang khi vẫn nổi tiếng là một trong những nước có tử tù nhiều nhất thế giới.
Tiếp đến, từ khoảng mười năm nay, rất nhiều công dân bị sa vào tay hoặc bị gọi
tới đồn công an đã sớm trở nên những cái xác không hồn. Tình trạng chết oan này
đang có nguy cơ gia tăng do việc nhà cầm quyền -đứng trước tình hình dân chúng
ngày càng xuống đường đòi công lý và dân chủ- vừa ban hành Nghị định 208 cho
phép bắn bỏ kẻ bị xem là chống lại nhân viên công lực. Ngoài ra, với chủ trương
điều tiết dân số bằng biện pháp phá thai, hàng triệu thai nhi vô tội đã bị giết
mỗi năm từ trong lòng mẹ.
+
Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền VN tôn trọng mạng sống con người từ khi được
sinh ra đến lúc chết tự nhiên cũng như trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống mỗi
người.
2-
Về quyền tư hữu đất đai, vốn tồn tại lâu đời trên đất Việt và khắp thế giới,
một quyền cơ bản bảo đảm tự do và no ấm cho mỗi người, nhà cầm quyền CSVN tiếp
tục tước nó khỏi tay toàn dân qua các bộ Luật đất đai lẫn qua các bản Hiến pháp
từ 1980 đến giờ. Điều đó gây nên thảm trạng dân oan mà con số lên đến hàng
triệu người vốn đang sinh sống trong cảnh khốn cùng và khiếu nại trong cảnh
tuyệt vọng. Điều đó cũng gây nên bao bất công về luật pháp, bao xung đột về xã
hội, bao suy thoái về kinh tế và bao vấn nạn về nhân quyền. Với chủ trương thu hồi
đất do tổ chức, cá nhân đang sử dụng vì mục đích phát triển kinh tế - xã hội
trong Hiến pháp mới (điều 54.3), quyền sống nhờ đất đai này càng bị lâm nguy.
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền VN
trả lại quyền tư hữu đất đai cho các cá nhân lẫn tập thể (tôn giáo, dòng họ…)
và phải đền bù xứng hợp cho những ai đã bị tước ruộng vườn nhà cửa từ trước cho
đến lúc này.
3- Về các quyền dân sự và chính trị
(trong đó có quyền tham gia việc nước, quyền tự do bầu cử và ứng cử, tự do lập
hội và hội họp, tự do ngôn luận và thông tin, tự do đi lại và cư trú, tự do tôn
giáo và tín ngưỡng…), Hiến pháp mới (thông qua nghịch lòng dân) và nhiều văn
bản dưới luật (ban hành theo ý đảng) đã và đang giới hạn nhiều phần hoặc tước
bỏ toàn diện các quyền đó của công dân bằng những chủ trương như sau: Đảng Cộng
sản Việt Nam độc quyền lãnh đạo đất nước, không chấp nhận có lực lượng đối lập,
có tam quyền phân lập, độc quyền biến các lực lượng vũ trang thành công cụ bạo
lực đàn áp người yêu nước để giữ ngai vàng; các cuộc bầu cử từ Quốc hội đến các
Hội đồng nhân dân đều theo nguyên tắc “đảng cử dân bầu”, trúng cử toàn là các
đảng viên hoặc cảm tình viên của đảng. Mọi tổ chức dân sự hiện thời đều do đảng
CS thành lập lẫn điều khiển và phải nằm trong Mặt trận Tổ quốc là cơ cấu ngoại
vi của đảng. Các xã hội dân sự độc lập của quần chúng đang cố gắng hình thành
đều bị hăm dọa, cản trở. Nhà nước nắm trong tay mọi phương tiện thông tin đại
chúng và đang tìm cách kiểm soát các mạng xã hội lẫn khống chế các công dân
mạng. Luật hộ khẩu vẫn còn chi phối sự đi lại lẫn cư trú của nhân dân, và việc
xuất ngoại bị kiểm soát chặt chẽ, thậm chí ngăn chận đối với những ai “có vấn
đề” với chế độ. Các Giáo hội tiếp tục bị pháp luật tước quy chế pháp nhân, bị pháp
lệnh và nghị định tín ngưỡng tôn giáo tước bỏ độc lập trong tổ chức và tự do
trong sinh hoạt, thậm chí phải đương đầu với nguy cơ bị lũng đoạn và bị công cụ
hóa bởi nhà cầm quyền.
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền
nghiêm chỉnh thực thi Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và Công ước Quốc tế về các
Quyền dân sự và chính trị, đồng thời từ bỏ độc tài, độc đảng.
4- Về các quyền văn hóa, kinh tế, xã
hội (trong đó có quyền được giáo dục, được chăm sóc y tế, quyền hưởng môi sinh
an lành, hưởng thành quả lao động, quyền tự do sáng tác, tự do kinh doanh…), nhà
cầm quyền CSVN chưa bao giờ đem hết tâm và hết trí để bảo đảm các quyền đó cho
công dân. Việc lấy chủ nghĩa duy vật vô thần Mác-Lênin làm nền tảng tư tưởng và
lấy ý muốn độc tôn của đảng CS làm đường lối hành động đã chính trị hóa văn hóa
và giáo dục, khiến cho nền văn hóa ngày càng suy đồi và băng hoại, nền học
thuật và sáng tác ngày càng xuống cấp và cạn khô, nền giáo dục ngày càng sa sút
về lượng lẫn phẩm, sinh ra những thế hệ học sinh sinh viên thiếu đức lẫn trí,
những tầng lớp chuyên viên thiếu tâm lẫn tài. Nền y tế cũng ngày càng bệ rạc do
cảnh bệnh viện thiếu cơ sở và máy móc, nhân viên y tế thiếu khả năng và đức độ,
đang khi viện phí và dược phí cao ngất trời còn sự chăm sóc và chữa trị thấp
sát đất. Môi trường (khí, đất, nước, thực phẩm) ngày càng ô nhiễm và cạn kiệt,
do bị khai thác cách vô tâm và vô trí, khiến dân chúng ngày càng tăng bệnh tật
và giảm tuổi thọ. Giới công nhân trong lẫn ngoài nước thì bị bóc lột đủ kiểu:
không đủ tiền lương đầy đủ để tự sống, không có công đoàn độc lập để tự vệ. Chủ
trương kinh tế nhà nước là chủ đạo và doanh nghiệp nhà nước là ưu tiên (dù bất
công và thất bại) đã tước mất quyền làm giàu chính đáng và bình đẳng của công
dân, gây nên cảnh kinh tế suy thoái, công khố cạn kiệt, tham nhũng tràn lan, mức
sống xuống thấp và dân tình điêu đứng; nhất là đổ xuống đầu toàn dân khối nợ
công hết sức khổng lồ.
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền
thực tâm bảo vệ và chân thành thăng tiến các quyền văn hóa, kinh tế và xã hội
cho tất cả mọi người dân, để xã hội an cư, đất nước phát triển và tổ quốc
trường tồn.
II- Về các tù nhân
lương tâm
Đứng trước tất cả những thảm trạng
và tệ nạn nói trên, những cách thức giới hạn hay tước bỏ các quyền nói trên, rất
nhiều công dân từ bao năm nay đã đứng lên, hoặc phản kháng các sai lầm và tội
ác của nhà nước, hoặc đòi hỏi sự thật và lẽ phải cho đồng bào, hoặc đấu tranh
vì tự do và dân chủ cho toàn dân. Nhưng hậu quả là họ đã trở thành tù nhân, tù
nhân lương tâm, mà theo thống kê cập nhật được, có ít nhất 526 người, gồm các
tù nhân dân oan, tôn giáo và chính trị. Về
những con người đặc biệt này, chúng tôi tuyên bố:
1- Họ là nạn nhân của một nền pháp
chế đầy những điều luật mâu thuẫn và mơ hồ, chỉ biết giới hạn, cấm cản, thậm
chí triệt tiêu các nhân quyền và dân quyền nhằm duy trì ách cai trị độc tài độc
đảng, chỉ biết gài bẫy, răn đe và trừng phạt hơn là bảo vệ, giáo dục và thăng
tiến các công dân để tạo an bình và hòa hợp trong xã hội, chỉ biết hình sự hóa
các hành vi đối kháng theo tiếng lương tâm và mang tính chính trị, nhằm bảo vệ
tập đoàn thống trị.
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền
phải xây dựng một nền pháp chế biết đề cao nhân phẩm, tôn trọng nhân quyền,
thăng tiến tự do, kiến tạo dân chủ theo các chuẩn mực quốc tế văn minh của nhân
loại hiện đại, có ghi trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và hai Công ước Quốc
tế về các quyền chính trị và dân sự lẫn kinh tế, xã hội và văn hóa mà chính
Việt Nam đã ký tham gia nhưng nhà cầm quyền Cộng sản chẳng hề tuân giữ.
2- Họ là nạn nhân của một chế độ tố
tụng bất công, không bảo đảm quyền lợi cho các bị cáo và các luật sư, nhất là
trong các vụ án chính trị, của một chế độ lao tù khắc nghiệt, tước bỏ chẳng
những các quyền công dân mà cả các quyền con người của tù nhân (trong đó có
quyền được chăm sóc về mặt tôn giáo), sẵn sàng dùng biện pháp tra tấn đối với
họ và thường xuyên bóc lột sức lao động của họ; ngoài ra, đối với các tù nhân
lương tâm thì dùng mọi phương cách bất chính để buộc họ phải nhận tội hình sự và
đối với các tù nhân hình sự thì chẳng mấy khi giáo dục họ nên người.
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền
phải xây dựng một chế độ lao tù không còn những tù nhân chính trị và tôn giáo
(tức tù nhân lương tâm bị coi như tù nhân hình sự), một chế độ lao tù thực sự
nhân đạo theo chuẩn mực quốc tế (trong đó không còn án tử hình) và thực sự làm
cho những ai khi ra khỏi đó trở nên tốt hơn cho gia đình và xã hội, đồng thời
chẳng bị nhà cầm quyền kỳ thị trong cuộc sống vì quá khứ của mình.
3- Họ là những người đã và đang kinh
nghiệm qua nhà tù nhỏ của mình rằng đất nước, xã hội VN hiện thời là một nhà tù
lớn đang giam nhốt hơn 90 triệu con Hồng cháu Lạc, bởi lẽ dưới sự cai trị độc
tài toàn trị của đảng Cộng sản, mọi công dân đều trở thành thần dân, chỉ có bổn
phận là tuân nghe những gì đảng tuyên phán (qua Hiến pháp và mọi bộ luật), chỉ
có quyền lợi là xin xỏ và đón nhận những gì đảng thí ban (theo ý thích của kẻ thống
trị và tùy sự ngoan ngoãn của kẻ bị trị),
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền
hãy cùng nhân dân kiến tạo đất nước, xã hội Việt Nam trở thành một quê hương
yêu dấu cho tất cả đồng bào, nơi toàn dân thực sự là chủ nhân và bộ máy chính
quyền thực sự là tôi tớ công bộc, nơi Hiến pháp và mọi bộ luật đều thể hiện ý
chí của nhân dân, và dự phóng tương lai chung của dân tộc, thể hiện khát vọng
của mọi đồng bào, là một quốc gia văn minh thịnh vượng, một xã hội an lạc thái
hòa (chứ không phải là xã hội chủ nghĩa viển vông không tưởng).
4- Họ là những người con yêu quý của
đất nước vì có ý thức cao về công lý, dũng cảm lớn khi hành động, thiện chí
nhiều trong đóng góp, một số còn có khả năng kinh bang tế thế, xứng là hiền tài
của đất nước, nguyên khí của quốc gia.
+ Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền phải
trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện mọi tù nhân lương tâm, phục hồi danh dự
cho họ và bồi hoàn mọi thiệt hại vật chất lẫn tinh thần cho bản thân lẫn gia
đình họ. Ngoài ra, đối với những ai trong họ có tài thì cần phải được trọng
dụng, mời ra giúp dân giúp nước, để góp phần giải quyết bao vấn nạn và hóa giải
bao khủng hoảng hiện thời của quốc gia.
Kết:
Là những công dân có quyền lợi và
bổn phận xây dựng đất nước, đồng thời là những chức sắc có nhiệm vụ đem chân
thiện mỹ của tôn giáo thấm nhập xã hội, chúng tôi thấy mình được quyền đưa ra những nhận định và yêu cầu trên.
Chúng tôi kêu gọi đồng bào trong lẫn ngoài nước, các chính phủ dân chủ toàn
cầu, các tổ chức nhân quyền quốc tế, các cơ quan truyền thông tự do hỗ trợ hữu
hiệu cho những đòi hỏi trên đây của chúng tôi mà cũng là của mọi con dân Việt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn Quý vị
và xin Ơn Trên phù hộ Quý vị.
Làm tại Việt Nam ngày
17 tháng 02 năm 2014, kỷ niệm 35 năm Trung Cộng xâm lăng đất Việt và áp ngày
phúc thẩm của luật sư nhân quyền, tù nhân lương tâm Lê Quốc Quân.
Các chức sắc tôn giáo đồng ký tên:
- Cụ Lê Quang Liêm, Hội trưởng PGHH (đt:
0199.243.2593)
- Hòa thượng Thích Không Tánh, Phật giáo (đt:
0165.6789.881
- Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, Công giáo (đt:
0984.236.371)
- Linh mục Giuse Đinh Hữu Thoại, Công giáo (đt:
0935.569.205)
- Linh mục Antôn Lê Ngọc Thanh, Công giáo (đt:
0993.598.820)
- Chánh trị sự Hứa Phi, Cao Đài giáo (đt:
0163.3273.240)
- Chánh trị sự Nguyễn Kim Lân, Cao Đài giáo (đt:
0988.971.117)
- Chánh trị sự Nguyễn Bạch Phụng, Cao Đài giáo (đt:
0988.477.719)
- Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa, Tin Lành (đt: 0949.275.827)
- Mục sư Hồ Hữu Hoàng, Tin Lành (đt: 0902.761.057)
- Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, Tin Lành (đt: 0906.342.908)
- Ông Phan Tấn Hòa, PGHH (đt: 0162.630.1082)
- Ông Trần Nguyên Hưởn, PGHH (đt: 0167.341.0139)
- Mục sư Lê Quang Du, Tin Lành (đt: 0121.2002.001)
- Mục sư Nguyễn Trung Tôn, Tin Lành (đt: 0162.838. 7716)
0 comments:
Đăng nhận xét