![]() |
Phạm Chí Dũng - Ngô Nhật Đăng |
Thưa các anh.
Bước đầu, chúng ta đã có
thể thở phào, khi được nghe cả 2 anh Phạm Chí Dũng và Ngô Nhật Đăng phát biểu
trên RFA, nói chung là đúng mực và xây dựng. Nhưng bây giờ phải ngồi lại với
nhau, thẳng thắn bàn những việc căn bản. Nội quy tuy đã có như trong quá trình
hình thành cần kịp thời tu chỉnh.
Tôi xin phép được góp mấy ý kiến, mong được cả 2 trang Web và Facebook đều chấp nhận đăng.
Tôi xin phép được góp mấy ý kiến, mong được cả 2 trang Web và Facebook đều chấp nhận đăng.
Kính thư
Hsp
Hsp
Vừa qua, một số bài tranh cãi nảy lửa giữa mấy thành viên chủ chốt
trong Hội nhà báo Độc lập (ngay lúc sơ sinh mới tròn 2 tháng tuổi) không khỏi
làm cho nhiều người lo lắng trước nguy cơ tan vỡ, nói ví von thì “khiến cho kẻ
thù khoái trí người thân đau lòng”.
Nhưng cuộc giãi bày tâm tư trong một bài phỏng vấn của chính hai
“đối thủ” trẻ đang “so găng” (nói vui thế cho thân mật), nhà báo kiêm chủ bút
Phạm Chí Dũng và blogger Ngô Nhật Đăng, đã khiến cho những người trong cuộc tạm
thời có thể thở phào, cơn giông bão tạm qua để cùng ngồi lại với nhau bàn lại
những chuyện căn bản. Mong sao sự “thở phào” này không trở thành vô duyên.
Cuộc tranh cãi trong một hội có tên là “hội nhà báo độc lập” thì tất
nhiên xoay quanh quan niệm làm báo và viết báo. Cái đích hướng tới thì quá lớn:
phải dân chủ hóa đất nước để hồi sinh một dân tộc đã quá mệt mỏi, chán chường,
nhân tâm ly tán, đang lao vào sống gấp hoặc sống cam chịu, để tìm lại sức chiến
đấu cho một cuộc vừa chống nội xâm vừa chống ngoại xâm, đáp ứng nhu cầu xây
dựng xã hội và bảo vệ đất nước trước họa ngoại xâm đã đến bên thềm! Nhiệm vụ đã
khó tày trời lại phải tiến hành trong điều kiện chưa được tự do và hầu như tay
trắng! Thật là một bài toán đố hóc búa, trong tình hình như vậy thì giữa những
người tiên phong nếu không tranh cãi kịch liệt mới là chuyện lạ. Tôi mừng vì đã
có tranh cãi, mà tranh cãi quyết liệt, và hy vọng sẽ
được tiến triển theo chiều hữu ích.
Thật vậy, có hai luồng suy nghĩ:
- nên tìm sức mạnh ở tính có tổ chức, có chỉ đạo nhất quán, có điều
lệ bài bản tương đối, có một đầu mối chỉ huy (coi là phương án 1),
- hay bước đầu cứ tạm lỏng lẻo, mạnh dạn khơi dậy tính năng động đa
dạng rồi từ thực tế sẽ phát hiện, sàng lọc và hun đúc ra cái tối ưu (coi là
phương án 2)? Phương án nào có độ an toàn và hiệu quả cao, có độ phiêu lưu (rủi
ro) thấp nhất?
Thực ra xã hội loài người vốn đã phải đối mặt với hai con đường này
quá nhiều rồi. Phương án 1 sẽ là tuyệt vời nếu có một minh quân, một thủ lĩnh
tuyệt vời muôn năm, và phương pháp là cho thủ lĩnh đó càng độc quyền càng tốt,
càng nhanh đến đích. Nhưng nếu có rủi ro thì rủi ro sẽ cực lớn khó lòng cứu
vãn, kiểu được ăn cả ngã về không!. Chủ nghĩa CS đã đi đúng con đường đó và kết
quả là đảng CS đã “ăn cả” còn nhân dân thì đã “về không”, vì biết bao người
“chân chính” đã đinh ninh là tìm được Minh… quân rồi nên quyết lao theo, không
tiếc cả mạng sống! Vẻ bề ngoài thì đó là bản lĩnh, là kiên quyết nhưng thực
chất đó là tư duy ngại khó nên muốn liều đi thẳng một phen cho đơn giản.
Phương án thứ hai thì “cứ phải có nhiều để chọn lọc”! Tất nhiên đã
nhiều thì tốt xấu cùng xuất hiện, xen kẽ nhau, nên phải thi đua, phải cạnh
tranh, phải cọ xát. Các thủ lĩnh ham quyền thường không ưa sự thi đua “mất thì
giờ” này, nhưng nhân dân thì được lợi.
Nêu ra hai đường lối ấy chẳng qua là điển hình hóa rành mạch cho dễ
hiểu thôi. Trường hợp cụ thể của Hội nhà báo độc lập chúng ta không phải điển
hình như vậy đâu, có mặt thế này, có mặt thế khác, nên phải dung hòa.
Để khỏi mất thì giờ, xin cho phép tôi, với tư cách một hội viên, thử
nêu mấy giải pháp dung hòa như sau:
1/ Vẫn có tính tổ chức của một hội nghề nghiệp nhưng tạm thời chỉ
nên lỏng lẻo. Đừng “bắt” Hội trưởng Phạm Chí Dũng phải chịu trách nhiệm quá
nặng nề, cái gì cũng đổ lên đầu Chủ tịch hội thì TS Dũng không chịu nổi đâu.
Nói chữ nghĩa thì đó là sự phân quyền, đồng thời phân trách nhiệm, sẽ nói rõ
trong những phần sau.
2/ Là Hội nhà báo tất nhiên phải ra báo, nhưng ngoài ra còn những hoạt động khác. Cần có một tờ báo của hội (đang là Việt Nam thời báo), nhưng ông Phạm Chí Dũng không làm trưởng Ban biên tập, để có thì giờ lo công việc chung. Ban Biên tập cũng không nên quá thuần nhất.
3/ Ngoài tờ báo chính thức của Hội, các cá nhân hội viên hoặc các
nhóm hội viên cùng ý tưởng có thể ra các Blog hay Facekook khác nhau (nghĩa là
có thể nhiều chứ không phải chỉ một Facebook của ông Ngô Nhật Đăng hiện nay).
Báo của nhóm nào thì nhóm ấy phải chịu trách nhiệm mọi mặt về tờ báo của mình.
Ban Chấp hành Hội chỉ có trách nhiệm liên đới.
4/ Vì có trách nhiệm liên đới nên khi một nhóm nào định ra báo cần
thảo luận trước với BCH, trên manchette phải có 2 dòng, một dòng “Hội Nhà báo
độc lập Việt Nam” và dòng dưới là tên cụ thể của nhóm, của phân hội ra báo đó.
Các báo của nhóm (hay phân hội) được quyền tự biên tập, không cần BCH hội phải
duyệt. Nhưng sự tự do ấy cần theo tinh thần hợp tác, nhìn nhau mà làm, khi có
vấn đề quan trọng thì cần phối hợp, và điều này không cản trở quyền tự do tư
tưởng và tinh thần tự do báo chí của hội viên.
5/ Tổ chức nào, càng sơ khai càng phải coi trọng tính “nội bộ”.
Những ý kiến trao đổi cá nhân hoặc trao đổi nội bộ, muốn đăng công khai phải
được sự đồng ý của cá nhân đó hoặc tập thể đó. Vi phạm nét văn hóa trao đổi này
sẽ phá vỡ sự đoàn kết, phá vỡ sự tin cậy để đàm thoại, và dẫn đến sự phân ly
không thể khác.
6/ Vì nhu cầu ra báo nên ngoài sự phân chia thành 3 chi hội
Bắc-Trung-Nam có thể thành lập các nhóm hay các phân hội theo sự tương đồng về
ý tưởng, về sở trường, sở thích. Các nhóm hãy đặt một tên cho nhóm mình để dễ xưng
danh, dễ gọi. Một mặt về phía hội viên cần chia nhỏ để dễ gặp nhau, dễ sinh
hoạt, nhưng một mặt không để tình trạng BCH hội bị đơn độc như thời gian vừa
qua. Ở Hà nội và nhất là Sài gòn cần bổ sung thêm người vào BCH, đại diện được
nhiều thế mạnh khác nhau, để cùng hỗ trợ nhau. Thực tế vừa qua Chủ tịch Hội
phải gánh quá nhiều việc trong khi lại đơn độc, thiếu sự hỗ trợ của một tập thể
các ủy viên.
Mấy ý chắc còn vội vàng, xin mạnh dạn góp vào công việc của Hội, và
xin chúc thành công.
Đà Lạt 7/9/2014
H.S.P
H.S.P
0 comments:
Đăng nhận xét