Lê Hiếu Đằng: Cần cho lập thêm các đảng đối lập với đảng Cộng sản Việt Nam

Thy My - RFI

Luật gia Lê Hiếu Đằng
RFI/Capdevielle
Trong bài viết mang tựa đề đơn sơ là «Suy nghĩ trong nhng ngày nm bnh» đăng trên mạng Bauxite ngày hôm nay 12/08/2013, luật gia Lê Hiếu Đằng đã nói lên những trăn trở của mình về vấn đề đa nguyên đa đảng, về vấn đề độc lập, tự do dân chủ và hạnh phúc …
Bài viết trong những ngày thập tử nhất sinh tại bệnh viện của vị luật gia nguyên là Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố HCM, lại mang đầy chất lửa, đầy tính chiến đấu. Đặc biệt ông đã mạnh dạn đặt vấn đề thành lập các đảng đối lập, chẳng hạn một đảng dân chủ xã hội, thay vì đảng Cộng sản độc quyền như hiện nay. Ông thách thức bất kỳ lãnh đạo nào trong bộ máy của đảng Cộng sản trả lời ông một cách công khai về vấn đề trên. 

RFI Việt ngữ đã trao đổi với luật gia Lê Hiếu Đằng hôm nay:

RFI Kính chào lut gia Lê Hiếu Đng, chúc mng ông đã phc hi được phn nào sc khe. Thưa ông, vì sao ông đã mnh m đt li vn đ đa đng ti Vit Nam ?

Lut gia Lê Hiếu Đng : Trong đề nghị của 72 nhân sĩ trí thức đã nói về vấn đề này một cách tế nhị. Nhưng sau khi bản dự thảo được trình Quốc hội lần thứ tư – do quá tệ nên mới có phản ứng – cũng trong số 72 người thì có 40 người ký phản đối lại bản dự thảo đó, thì nói rõ về đa nguyên đa đảng.
Còn bài của tôi, tôi phân tích theo quan điểm Mác-Lênin thôi. Mình học abc chủ nghĩa Mác-Lênin thì cũng biết rồi : cơ sở hạ tầng quyết định thượng tầng kiến trúc. Cơ sở hạ tầng gồm năm thành phần kinh tế, nhiều giai cấp, nhưng thượng tầng kiến trúc chỉ có một thì sao ? Vô lý, cái này nó phản lại, dù cho chủ nghĩa Mác-Lênin bây giờ cũng đã lạc hậu về nhiều vấn đề rồi, người ta cũng từ bỏ rồi.
Nhưng nếu mà dựa vào thì rõ ràng mấy ổng nói lấy được, nói một cách không có lý luận gì. Thành ra tôi mới thách. Thách mấy vị, nhất là ông trưởng ban Tuyên huấn vừa là chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương tranh luận công khai, một cách minh bạch. Đừng có chơi kiểu «bỏ bóng đá người».
Thật ra đa nguyên đa đảng tất yếu phải đến thôi. Ngay tình hình Campuchia hay là Nga cũng vậy. Tất nhiên có một thời gian sẽ hơi lộn xộn, đó là cái giá phải trả. Nhưng mà sau đó sẽ ổn định, thành một nước dân chủ, thì như vậy sẽ tốt đẹp cho cả dân tộc. Đó là cái lối ra tôi cho là duy nhất của dân tộc, chứ không thể nào khác hết. Vì nếu mà không dân chủ, không thực hiện được chế độ dân chủ cộng hòa với tam quyền phân lập thì làm sao chống tham nhũng. Làm sao có được một Hiến pháp mới phù hợp với người dân, do dân quyết định.
Nói chung tất cả những vấn đề này là abc của thế giới rồi. Bởi vì thế giới người ta phải đấu tranh bằng máu và nước mắt thì mới làm nên bản Tuyên ngôn Nhân quyền, và nhiều vấn đề khác. Thành ra tôi thấy đây là tất yếu thôi.
Tôi nói công khai minh bạch, và hơn nữa vấn đề đa đảng đó là chủ trương của đảng Cộng sản thôi. Cho đến bây giờ tôi hỏi các luật sư và luật gia – bản thân tôi cũng là luật gia – thì tôi thấy là chưa có văn bản pháp lý nào cấm việc đa nguyên đa đảng cả. Mà theo nguyên tắc luật pháp, không cấm là người dân có quyền thực hiện.
Vì vậy tôi nghĩ cái việc, ví dụ thành lập một đảng dân chủ xã hội – sở dĩ tôi nêu vấn đề này, vì dân chủ xã hội bây giờ là khuynh hướng chung của các nước tiến bộ. Nó hạn chế những mặt tiêu cực của chủ nghĩa tư bản. Đây là khuynh hướng tiến bộ, do vậy nó có một hệ thống thế giới để hỗ trợ cho mình. Như vậy mình nên theo cái giòng đó.
Trong cuốn «Mao Trạch Đông ngàn năm công tội» ông đại tá nói thời kỳ Mao già rồi cũng nghiêng về khuynh hướng dân chủ xã hội của Đệ nhị Quốc tế, rồi bản thân ông cũng đề nghị như vậy.
Bây giờ nhiều nhân sĩ trí thức ở trong nước, cũng như ở nước Pháp nơi cô đang định cư, là cái nôi của yếu tố xã hội. Nhiều trí thức trước đây cũng có thời say mê chủ nghĩa cộng sản thì bây giờ người ta từ bỏ hết. Bây giờ người ta đấu tranh cho nhân quyền, dân quyền và vấn đề môi trường, đó mới thực sự là cuộc đấu tranh vì con người và cho con người.
Do đó tôi nghĩ nên thành lập một cái đảng như vậy. Mà nó có điểm tích cực là trở thành một đảng đối lập, thành một kháng thể trong một cơ thể lành mạnh. Chứ nếu trong cơ thể mà không có kháng thể thì nó trở thành một con bệnh SIDA, khó mà giải quyết được, ngồi chờ chết thôi.

RFI D như vy đng Cng sn s phi chp nhn cái thách thc là s phi cnh tranh vi các đng đi lp khác ?

Lut gia Lê Hiếu Đng Đúng. Tức là đảng Cộng sản phải tự mình thấy rằng, nói thật, chưa có một thế lực chính trị nào lớn hơn đảng Cộng sản cả. Thành ra nếu anh tranh cử một cách bình đẳng, thì vẫn có thể thắng lớn trong các cuộc bầu cử. Bởi vì ở Campuchia, tuy bây giờ Sam Rainsy có nhích lên, nhưng mà không phải là đa số. Hay là ở (Việt Nam) mình chẳng hạn, tôi cho rằng vài ba chục năm nữa đảng Cộng sản vẫn là một thế lực chính trị lớn, không một lực lượng nào có thể tranh chấp được.
Nhưng mà những đảng nhỏ ra đời sau sẽ trở thành lực lượng đối lập. Đó là một sự kềm hãm, một cái thắng đối với đảng cầm quyền. Như vậy qua cuộc bầu cử bình đẳng mà nếu đảng Cộng sản thắng thì càng có uy tín – dân người ta ủy nhiệm cho anh như vậy. Chứ bây giờ nói là lịch sử thế này thế kia nên bây giờ dân ủy nhiệm, thì tôi cho là không đúng, mà phải nhìn thông qua một cuộc bầu cử bình đẳng, được quốc tế giám sát như đang rất phổ thông hiện nay.
Tôi nghĩ đó là xu thế phát triển tất yếu của loài người, và không thể đảo ngược được. Tôi chịu trách nhiệm khi phát biểu về những điều đó. Còn ai muốn làm gì tôi thì làm thôi ! Tôi sẵn sàng, không có vấn đề gì cả. Bởi vì mình ở tuổi này rồi, thì cái chết thật là hy sinh, phải có ý nghĩa ! Tôi nghĩ như vậy.

RFI Ông có viết là nhiu đng viên đang mun ra khi đng, và đt vn đ ti sao không tuyên b tp th như vy và thành lp mt đng mi. Điu này có vo tưởng trong xã hi Vit Nam hin nay ?

Lut gia Lê Hiếu Đng Không, qua tiếp xúc nhiều thì đây là ý tưởng của nhiều người. Có nhiều người cũng đến gặp tôi và chán nản đòi ra khỏi đảng. Hoặc là (giấy chuyển) sinh hoạt đảng thì đem về không đưa cho địa phương mà bỏ vào ngăn kéo, coi như không sinh hoạt đảng nữa. Như vậy tại sao khi vào đảng thì (công khai), bây giờ anh nên công khai, tuyên bố đàng hoàng vì sao tôi ra khỏi đảng.
Vì đảng này bây giờ họ đã phản bội lại những mục đích ban đầu về việc xây dựng một xã hội tốt đẹp, thực hiện lý tưởng mà một thời trai trẻ mình đã đổ biết bao xương máu mới giành được. Bây giờ như vậy thì mình tuyên bố công khai ra khỏi đảng, chuyện đó cũng bình thường.
Mà không phải ảo tưởng đâu. Nếu cần thiết thì sẽ có nhiều đảng viên đồng tình với việc làm đó, nên tôi mới đề nghị như vậy. Và đã ra khỏi đảng thì phải thành lập một đảng mới. Tôi nghĩ đó là điều tất yếu.

RFI : Nhưng sau nhiu thp k đã quen chp hành lnh trên, Vit Nam dường như đang thiếu vng nhng khuôn mt lãnh t xng tm ?

Lut gia Lê Hiếu Đng Đúng. Nói chung là bây giờ đảng Cộng sản Việt Nam thiếu hẳn một lãnh tụ, hoặc là một vài người lãnh tụ có uy tín. Lãnh tụ là gì ? Thật ra đâu phải mình đòi hỏi gì cao. Vấn đề ở chỗ là phải đặt lợi ích đất nước, lợi ích Tổ quốc lên trên. Và nếu anh thể hiện được ý chí, nguyện vọng của quần chúng, thì lúc đó anh trở thành người lãnh đạo của dân, lãnh tụ của quần chúng.
Chứ bây giờ anh vì lợi ích gọi là «đảng còn thì ta còn», hay «chế độ còn thì ta còn», mà chẳng nghĩ gì tới tình hình đất nước…Thực tế bây giờ đảng và chủ nghĩa Mác-Lênin đang trở thành một sự ngăn trở.
Ví dụ ở Việt Nam đã gần bốn mươi năm thống nhất rồi. Lẽ ra với thời gian đó, nước người ta đã cất cánh từ lâu, công nghiệp phát triển rồi thế này thế kia…Nhưng bây giờ tình hình lại rất là bê bối.
Đường sá tai nạn giao thông liên tục, rồi đạo đức xuống cấp. Tôi thấy trong y tế, cái vụ xét nghiệm ở Hà Nội ghê gớm thật ! Nó xuống cấp đến độ như vậy. Rồi giáo dục cũng vậy, cứ lò mò mãi không thấy lổi ra. Có thể nói là xuống cấp một cách toàn diện, khủng hoảng toàn diện !
Còn tất nhiên khi chấp nhận kinh tế thị trường thì nó tự điều chỉnh và có phát triển một hướng nhất định. Nhất là khi phát triển nóng do đất đai, do nạn tham ô…đủ thứ chuyện, rồi chia phần lại cho những người khác, thì có một bộ phận dân cư khá lên. Nhưng đại bộ phận dân chúng nhất là công nhân và nông dân thì bây giờ vẫn sống rất là khổ sở.
Tất cả những cái đó tôi cho là trách nhiệm của chính quyền rất lớn. Anh gần như buông thả tất cả. Buông thả từ chỗ để cho Trung Quốc hoành hành ở Biển Đông như vậy, rồi vào Việt Nam, các miền rừng núi, và ngay cả đồng bằng sông Cửu Long cũng là Trung Quốc.
Tôi nghĩ là hiểm họa bị xâm lược, tức là độc lập dân tộc bị đe dọa rất lớn. Những mục tiêu thời trai trẻ chúng tôi đấu tranh hiện nay đang bị phản bội lại. Do đó chúng tôi không thể nào ngồi yên để mà nhìn những gì mình đã đổ xương máu, đồng bào chiến sĩ mình đã đổ xương đổ máu… mà phải đứng lên đấu tranh để bảo vệ, bất chấp mọi hy sinh gian khổ.

RFI : Theo ông thì vì sao Vit Nam không có được bao nhiêu chính khách va có bn lĩnh va có tư cách ?

Lut gia Lê Hiếu Đng Vì sao mà không có những chính khách, chính trị gia kiểu như (bà Aung San Suu Kyi) ở Miến Điện, hay là ông Mandela chẳng hạn ? Một lãnh tụ của quần chúng, mấy chục năm tù tội, nhưng người ta chỉ làm một nhiệm kỳ, xong rồi giao cho người khác. Tôi nghĩ là do nền độc tài toàn trị nó ngăn cấm tất cả mọi cái, nhất là các quyền tự do. Vì vậy mà ai cũng sợ hãi cả.
Do đó bây giờ nếu có những chính sách thì tôi biết rằng ở miền Bắc cũng như miền Nam có những con người rất tâm huyết, có kiến thức. Họ thật sự là những chính khách, nhưng họ vẫn còn rụt rè thôi. Thành ra trong những bài nói, tôi bảo là không có gì mà rụt rè. Hãy dấn thân đi!
Trước đây có những vấn đề sống còn của đất nước, do tình hình thế giới và trong nước cũng vậy, mình nhận thức không đúng và mình ảo tưởng chạy theo chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xã hội. Thế thì bây giờ tình hình thế giới và trong nước đã thay đổi. Bây giờ mình tự nhận thức lại hành động – hành động một cách cương quyết, chứ không thể cứ chần chừ.
Từ cái hành động đó thì sẽ xuất hiện những chính khách, những thủ lãnh chính trị. Tôi nghĩ là hoàn toàn có khả năng đó. Và những người này trong các cuộc bầu cử tự do họ sẽ được dân tín nhiệm. Đó là con đường phát triển của một xã hội dân chủ và tiến bộ.

RFI : Va ra khi mt cơn bnh nng, nhưng nhng khát vng ca ông đi vi đt nước không b ngui lnh mà chng như li cháy bng hơn. Ông có bun lòng khi sau mi ln tr li phng vn, thnh thong li có nhng li bình ch trích khong thi gian hot đng trước 1975 ca ông cũng như bn bè ông trong phong trào sinh viên thi đó ?

Lut gia Lê Hiếu Đng Nằm trong bệnh viện, như đã trình bày trong bài, tôi đã suy nghĩ, đọc một số bài báo rồi các nhà văn, nhất là những nhà văn quân đội như Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu. Rồi qua chuyến đi của ông Chủ tịch nước Tư Sang, ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, tôi thấy có nhiều cái mình phải nói, và nói thẳng.
Để cho các vị - nếu dùng chữ mở mắt thì hơi quá - nhưng mà để cho các vị ý thức được nên chọn lựa con đường nào cho dân tộc, để làm cho đất nước phát triển chứ không thể cứ trì trệ mãi như thế này. Không thể vì đảng, vì chế độ mà để đất nước như thế. Thành ra cuối cùng tôi nói một số trải nghiệm của tôi, là để chứng tỏ rằng chế độ toàn trị người ta chỉ đặt đảng lên trên Tổ quốc và đất nước. Cách đặt vấn đề như vậy hoàn toàn không được.
Còn bây giờ có nhiều người cứ nói đúng sai trong quá khứ. Bây giờ tranh luận cái đó để làm gì ? Trong khi phải đoàn kết lại với nhau, vì mục tiêu chung là xây dựng nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh – trong đó có vấn đề tự do. Các quyền tự do của công dân phải được khôi phục lại, chứ không thể nào bị tước đoạt.
Cần phải đoàn kết nhau lại, để từ chỗ nhận thức lại phải cùng nhau hành động, đấu tranh cho một đất nước Việt Nam như vậy mới là đúng. Chứ còn anh nói trước kia bên này đúng, bên kia là sai…có thể nói lúc đó một bộ phận loài người cũng đương có những cái ảo tưởng như vậy. Thành ra việc đó hãy để cho lịch sử phán xét, con cháu ngày sau sẽ phán xét. Cái gì đúng, sai thì những thế hệ sau sẽ nhận định. Còn bây giờ trước mắt phải cùng nhau đấu tranh để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

RFI : Xin chân thành cm ơn lut gia Lê Hiếu Đng, Phó ch nhim Hi đng Tư vn v Dân ch và Pháp lut thuc y ban Trung ương Mt trn T quc Vit Nam.

10 comments:

Kính gửi bác Lê Hữu Đằng cháu ở môn khoa học xã hội khi đọc bài của bác trên đài chân trời mới cháu còn trẻ mà cũng thấy đắng lòng nhớ lại câu kiều của cụ Nguyễn Du:
" Rằng thay thì that là thay,
Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào."
Cái hay là những ý kiến của bác nó đã vượt qua cái mức thường mà người ta gọi là đi trước thời đại đó là bác đã biết chọn con đường đi tới tương lai ngắn nhất cho cả xã hội hiện nay & lớp trẻ chúng cháu. Bài viết của bác đã nêu cần có tự do dân chủ, tam quyền phân lập, đa nguyên đa đảng, mọi việc nó phải rõ rang thì xã hội mới ổn định phát triển lành mạnh có như thế thì mới thực chất nhà nước của dân, vì dân & do dân.
Cháu & bao nhiêu người bạn của cháu bàn luận với nhau rất nhiều bấy lâu nay Đảng cộng sản VN lợi dụng nhân dân khoát cho nhân dân tấm áo đẹp nhưng thực chất cái khẩu hiệu đó là chính dành cho Đảng & mọi người cũng hiểu thực chất là Đảng biết, Đảng làm, Đảng bàn, Đảng kiểm tra & nhà nước của Đảng, vì Đảng & do Đảng. ĐIều thực chất không để phủ nhận nó đã nằm từ lâu trong điều 4 của Hiến pháp hiện nay.
- Bác Đằng ạ! ngày thức đêm ngủ có sáng có tối một người thiển cận cũng nhận thấy sự vật bao giờ cũng có mặt đối lập chính vì mặt đối lập ấy mà vạn vật mới phát triển & tồn tại cụ thể nhất là các cặp phạm trù trong duy vật biện chứng. Bác cháu ta đã học & đọc như vậy có sự công nhận rằng không có sự vật nào được tồn tại đơn độc cũng như 1 trường đua xe ngựa, nếu chỉ có 1 xe hoặc 1 ngựa thì ai có thể chấp nhận được những trường đua đó không?? Cũng như VN hiện nay chỉ 1 Đảng độc quyền lãnh đạo làm sao đưa đất nước phát triển tốt đẹp được, nếu nói về quá khứ còn dài lắm cháu chỉ nói vài hiện tượng gần đây cái hèn kém nhu nhược quá rõ ràng Đảng cộng sản không dám nói & không dám làm gì cụ thể nói đồng chí X sao không dám nói tên, không dám kỷ luật TQ xâm phạm đất nước ta đánh đập giết hại dân ta cướp phá tịch thu tài sản của nhân dân VN mà Đảng không dám nói & bảo vệ nhân dân thử hỏi nếu còn tồn tại Đảng này & cơ chế này thì đất nước VN đi về đâu?? Hay đi vào địa ngục.
Bác Đằng ơi! Khốn nỗi nếu bỏ cơ chế Đảng trị này thì phe Đảng mất nhiều cơ hội vơ vét ăn trên ngồi chốc sa đọa trác táng vì vậy nó cố giữ & duy trì điều 4 Hiến pháp chúng cháu chỉ mong cho bác mạnh khỏe góp tiếng cùng dân tộc góp phần nào thay đổi đất nước này!!
- Cảm ơn bác!!!!

Cho hỏi bác Lê Hữu Đằng một câu: Bác bảo Đa đảng thì dân chủ sẽ tiến bộ hơn, cao hơn, từ đó tệ nạn tham nhũng sẽ được giải quyết ( tôi hiểu câu nói của bác vậy), vậy, nước Nga hình thành từ sự tan rã của Liên bang Xô Viết đến nay đã được hơn hai chục năm, đã "đa đảng", có lẽ dân chủ cũng tiến bộ hơn so với thời Xô Viết lắm rồi, thế tệ nạn tham nhũng đã được xóa bỏ chưa? Người dân bên ấy đã thực sự hài lòng với cuộc sống "dân chủ, tiến bộ" của đa đảng chưa? Vẫn theo chiều hướng đó, nước Mỹ thành lập đã mấy trăm năm theo chế độ đa nguyên đa đảng, nền dân chủ của họ có mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho toàn dân chưa? Tệ nạn tham nhũng nước sở tại đã được xóa bỏ triệt để sau mấy trăm năm ấy chưa? Và nếu giờ nước ta đa đảng, đa nguyên thì phải mất bao lâu mới đạt được một cái mốc của họ? về sự ổn định? Vì chắc chắn, sau khi bắt đầu đa nguyên, đa đảng đất nước sẽ loạn lạc một thời gian chưa ai xác định được, có thể là một năm hoặc 10 năm chưa biết chừng. Tuy là hơi nhiều dấu hỏi, nhưng thực tế chỉ một ý hỏi. Mong quý chủ blog gửi dùm câu hỏi tới bác, và mong sớm nhận được hồi âm của bác. Cám ơn.
À, đọc bài của bác, thấy đúng là bác mới học abc về Mac-Lênin thật.

Tôi là người đọc báo trên mạng bạn ẩn danh ngày 16/8/2013 không cần gì bác Lê Hữu Đằng trả lời. Tôi thấy bạn rất hỗn không có văn hóa với người lớn tuổi mà bạn đã là cái gì mà tự mãn đã học & nắm được chủ nghĩa vô thần Mac- Lê???
Tôi nói với bạn rằng không có 1 cá nhân nào, 1 quốc gia nào sống ở bên ngoài. Sự phân tích & phê phán vì thế người ta cần phải phấn đấu từ từ mới có thể đi tới "Cái chân thiện mỹ" mà muốn đi tới đó phải sống bằng sự thật, tôn trọng sự thật mà ở VN bao nhiêu năm nay nhân dân đã được sống trong sự thật & hiểu sự thật chưa???
Bạn cho rằng, Nga đã bị tan rã & đa Đảng mà không hết nạn tiêu cực tham nhũng & Mỹ cũng vậy bao nhiêu năm rồi đã hết chưa??? Tôi xin nói với bạn rằng cái gì cũng phải có phân tích & tổng hợp thì hãy phát biểu. Ta không thể đưa nhau vào thế kẹt bắt sự phát triển phải hoàn thiện cùng 1 lúc tốt đẹp 100% & ta hãy tự hỏi nhân dân các nước đó có dân chủ & tự do thật sự hay không??? Kinh tế khoa học kỹ thuật, toàn vẹn lãnh thổ đất nước của người ta có bị xâm hại không?? Người ta có phải quỵ lỵ ai không?? VN bạn cho là tốt đẹp mà phải bò đi ôm chân, quỵ lỵ mua vũ khí của người khác để hàng triệu người đóng tiền chấp nhận qua nước người ta làm mướn ta hỏi ngược lại có người dân nước Nga, Mỹ, Nhật,... nào xin nhập cư làm mướn cho VN không??? Tôi nghĩ bạn có hưởng sái của Đảng cộng sản được ăn theo bạn mới hỏi bác Lê Hữu Đằng như vậy. Bạn nên biết bác Lê Hữu Đằng vẫn là thần tượng của nhân dân chúng tôi. Hoàng Sa - Trường Sa còn sờ sờ ra đấy những người dân chống Tàu thì bị tù đày đàn áp như thế đấy!!!! Đấy là tốt đẹp phải không???

Bạn ẩn danh 16:02 xài cái thủ thuật cũ rích của Ban Tuyên Giáo.

Đó là đồng hóa ăn cướp 1 trái trứng gà với cướp 1 nhà băng và bảo đó đều là tội ăn cướp cả.

Hoặc đồng hóa một nước có luật pháp truy lùng và trừng trị tham nhũng đến tận gốc nhưng vẫn còn lác đác đó đây vài kẻ xuất hiện, với 1 nước mà tham nhũng được dùng một cách có hệ thống làm ân huệ để duy trì sự trung thành, rồi bảo ở đâu cũng có tham nhũng.

Dân chủ là một tiến trình, dù nhanh hay chậm, nó vẫn tiến dần về phía trước. Trong khi đó thực tế đã chứng minh quá rõ tại TẤT CẢ mọi nước độc tài cộng sản, xã hội đi giật lùi về mọi mặt. (Lùi đến độ chính giới lãnh đạo CS phải chạy theo áp dụng các bài học của thế giới dân chủ nhưng vẫn giữ nước sơn CS để biện minh cho độc tài cai trị).

Trò này nhàm quá rồi Ban Tuyên Giáo ơi. Dậy các DLV bài bản khác đi.

cong san la lu thu vat la lu ac quy tren tran the nay

Trước đây Đảng cộng sản Vn nhồi sọ nhân dân cả nước hay bảo vệ tổ quốc. Điều này đã đi vào lịch sử ( Hễ còn 1 tên xâm lược trên đất nước ta, thì ta còn phải tiếp tục chiến đấu quét sạch nó đi) trong bài hát" Bác đang cùng chúng cháu hành quân" Thế rồi mấy chục năm qua cho tới nay thực tế TQ là kẻ thù xâm lược đất nước Vn ta chúng xâm chiếm Thác Bản Giốc, Mục Nam Quan, Hoàng Sa - Trường Sa còn giết hại, cướp bóc nhân dân ta. Rõ ràng nó là kẻ xâm lược chính thống thì tại sao Phương Uyên và Nguyên Kha chống bọn giặc đó thì bị bỏ tù và chống Đảng cộng sản nối giáo cho giặc thì quy kết tội chống nhà nước, nhân dân. Thật là 1 Đảng bán nước, hại dân không xứng đáng là vai trò lãnh đạo.

Loi keu goi thanh lap dang "Dan chu xa hoi" cua luat su Le hieu Dang, dung vao thoi diem VN duoi ap luc cua Hoa-ky: phai cai thien nhan quyen cho nguoi dan VN. Cho nen day la tieng sung mo man, danh vao "diem huyet cua DCS-VN". Hoan ho
nguoi anh hung "Thanh dong to quoc". luc luong nguoi tre tuoi trong nuoc chac chan se huong ung loi hieu trieu cua Luat su Le hieu Dang.

Lịch sử đã cho thấy khi VN còn đa Đảng như còn Đảng dân chủ, Đảng VN cộng hòa, Đảng lao động VN thì đất nước Vn còn giữ gìn trọn vẹn nhưng khi Đảng lao động VN thủ tiêu Đảng dân chủ & Đảng cộng hòa cậy công giải phóng đất nước để dành quyền lãnh đạo đổi tên là Đảng cộng sản VN thì đất nước này lại mất về tay Tàu khựa như bạn bạn Ẩn danh ( 11h:47 ngày 17/8/2013) đã nói như Thác Bản Giốc, Mục Nam Quan, Hoàng Sa- Trường Sa về tay TQ như vậy chúng ta kết luận rang chỉ có Đa Đảng sẽ không bao giờ mất nước nếu chỉ để 1 Đảng cộng sản VN này sẽ mất hết điều đó rõ rằng như thế nhân dân VN còn lựa chọn gì??? Nếu cứ giữ gìn cái Đảng cộng sản chết tuyệt này.

Kính gởi thầy cũ Lê Hiếu Đằng,

Từ ngày rời trường trung học công lập Trần Quốc Tuấn (TQT) Quảng Ngãi đến nay cũng hơn nửa thế kỷ trôi qua. Trong suốt thời gian dài ấy, tôi - một học trò ngoan của thầy - vẫn âm thầm theo dõi bước chân của thầy dù trong hay ở ngoài nước. Từ Phan Chu Trinh Đà Nẵng đến TQT và nằm vùng tại Chu Văn An Saigòn thầy luôn ca tụng dòng tranh đấu sử VN và luôn nhắc tới trong giờ sử học rằng, hành động Lê Lai liều mình cứu chúa khởi đi từ Lũng Nhai là một hành động anh hùng...trước đây trong nhóm "Học sinh Sinh viên MTDTGPMNVN" bị lộ tại trường Phan Chu Trinh Đà Nẵng rồi Trần Quốc Tuấn Quảng Ngải năm 1964, thầy đổi vùng vô trường Chu Văn An Saigòn cũng bị lộ, nên thầy phải đi học trường Luật đến năm sau (1965) thầy đỗ chứng chỉ cử nhân đầu tiên, cho nên sau này là cử nhân luật hay luật gia mà thôi, sau đó thầy bị bắt, bị tù! Sau khi ra tù, thầy hoạt động cùng Nguyễn Đình Đầu, Huynh tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi tại Tổng Hội SV Saigòn rồi vô bưng, đến Hà Nội...Đến bây giờ, thầy lại cam tâm thêm một lần nữa (ở tuổi ngoài 80) làm thân Lê Lai "liều mình cứu chúa" hay sao?

Minh muon moi nguoi phai dau tranh , giong nguoi hongkong vay , neu chu blog dam dan than thi hay cong khai cho cang nhieu nguoi biet cang tot , nhat la tren facebook , hay de moi nguoi cung biet va cung dau tranh vi nhan quyen va dan chu tai viet nam

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More